Màn bắt cua thả dáng của thiếu nữ là du học sinh người tàu

Hoàng có nhìn thấy không. “Thư, anh đi ngang qua, mưa to quá, ghé thăm em và bé chút được không?” Giọng Nam nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt dán chặt vào ngực Thư, nơi núm vú in rõ qua áo ướt mồ hôi. Thư ôm anh, lòng thêm rối, “Mình lại để Nam chạm vào, mình tệ thật, Hoàng tốt thế này sao mình lại như vậy chứ,” cô tự trách, khoái cảm với Nam vẫn âm ỉ, “Phải dừng lại, không được để xảy ra lần nào nữa, nếu không chắc chắn anh Hoàng sẽ biết.” Thư quay sang ôm bé Ngọc ngủ, tay run run, “Phải từ chối hắn ta thật dứt khoát, không để Hoàng nảy sinh nghi ngờ thêm,” nhưng nàng biết dục vọng như mưa dầm, có thể sẽ dẫn lối cô vào cám dỗ sâu hơn, mở ra căng thẳng kín đáo nhưng đầy kích thích ở phía trước. Tối đó, Hoàng về nhà sớm, áo sơ mi xắn tay thơm mùi công trường, anh ôm Thư từ sau, “Vợ, anh nhớ em quá, hôm nay mệt nhưng thấy em là hết ngay” rồi hôn cổ cô, “Chụt chụt,” tay luồn vào áo bóp vú, không có áo lót làm anh cười, “Vợ ở nhà sexy thế này, không mặc đồ lót gợi cảm quá, hồi sáng Nam ghé có thấy hết vú em không nhỉ?” Hoàng trêu.